GIẢI TRỪ HÔN ƯỚC VỚI OMEGA QUÝ TỘC, ALPHA CHĂN NGỰA KẾT HÔN VỚI NÔ LỆ MUA VỀ

Chương 9

Arno bước ra từ phòng thử đồ, tôi suýt chút nữa không nhận ra cậu ấy.

Bộ vest đen vừa vặn tôn lên vòng eo thon gọn, đôi chân thẳng dài, để lộ một chút cổ chân trắng nõn.

Đôi mắt màu hổ phách của cậu ấy mang theo sự ngượng ngùng và lo lắng.

"Rất đẹp, Arno."

Tôi thật lòng khen ngợi.

Cậu ấy đỏ mặt, nhỏ giọng nói: "Là do ngài có mắt nhìn tốt."

Tối vũ hội, tôi và Arno sóng vai bước vào.

Rất nhiều người đều biết mối quan hệ của tôi và Ôn Hành, những ánh mắt kỳ lạ cứ thế len lỏi khắp nơi.

Tôi bình tĩnh chịu đựng những ánh mắt đó và giới thiệu với đồng nghiệp: "Đây là Arno, bạn của tôi."

Đột nhiên, lối vào vang lên một trận ồn ào.

Ôn Hành đến.

Cậu ấy mặc lễ phục lộng lẫy, khuôn mặt tinh xảo như búp bê, bên cạnh là một sĩ quan Alpha có gia thế hiển hách.

Vừa bước vào, ánh mắt đã khóa chặt vào tôi.

Nhìn thấy Arno bên cạnh tôi, đáy mắt Ôn Hành lóe lên một tia khó tin, nhưng rất nhanh trở nên kiêu ngạo hơn.

Cậu ấy áp sát vào người bạn nhảy bên cạnh, cười nói rôm rả.

Ánh mắt lại thỉnh thoảng liếc về phía tôi, mang theo sự khiêu khích rõ ràng.

Cậu ấy đang chờ đợi tôi mất bình tĩnh.

Tôi thu lại ánh mắt, nhẹ nhàng hỏi Arno: "Có muốn nhảy điệu đầu tiên cùng tôi không?"

Arno có chút lo lắng mím môi, nhẹ nhàng đặt tay vào lòng bàn tay tôi: "Là vinh hạnh của tôi, thưa ngài."

Ánh đèn vũ trường lung linh, âm nhạc du dương.

Tôi ôm eo Arno, ban đầu cậu ấy còn có chút cứng đờ, nhưng dưới sự dẫn dắt của tôi dần dần thả lỏng, ngước lên nhìn tôi, trong mắt tràn ngập sự si mê.

"Ngài ơi, sao ngay cả nhảy múa ngài cũng giỏi như vậy."

Bên tai có chút nóng, tôi không biết trả lời câu hỏi của cậu ấy thế nào.

Trong bầu không khí yên tĩnh và thân mật đó, một ánh mắt nóng bỏng gần như muốn thiêu đốt tôi, ghim chặt trên người tôi.

Điệu nhạc kết thúc, Ôn Hành không thể kiềm chế được nữa, hất bạn nhảy của mình ra, hung hăng xông đến trước mặt chúng tôi.

Chỉ vào Arno, cậu ấy cao giọng chất vấn: "Ôn Thích! Cậu có ý gì? Dù cậu có muốn tôi ghen thì cũng không thể đưa một tên nô lệ thấp hèn đến nơi này, cậu cố tình muốn làm tôi ghê tởm đúng không!"

Giọng cậu ấy không nhỏ, ngay lập tức thu hút sự chú ý của nhiều người.

Arno rõ ràng cứng đờ lại, theo bản năng rụt người ra sau lưng tôi.

Tôi bảo vệ cậu ấy chặt hơn, lạnh lùng nhìn Ôn Hành: "Là cậu đang làm tôi ghê tởm. Arno là khách do tôi mời đến. Hôn ước đã hủy, tôi đưa ai đến không liên quan gì đến cậu."

"Không liên quan đến tôi?"

Ôn Hành tức đến run người, ngũ quan xinh đẹp có chút biến dạng, "Cậu lại vì một thứ như thế... sao cậu dám?"

"Cậu ấy không phải là 'thứ'," giọng tôi lạnh đi, "Cậu ấy tên là Arno, là một con người độc lập, là người tôi coi trọng. Xin cậu hãy tôn trọng cậu ấy, cũng tôn trọng chính bản thân mình."

"Cậu... cậu..." Viền mắt Ôn Hành lập tức đỏ hoe, nước mắt lưng tròng.

"Ôn Thích, cậu sẽ hối hận! Cậu nhất định sẽ hối hận!"

Cậu ấy gào lên câu nói đó trong tiếng nức nở, thất thần xông ra khỏi đại sảnh vũ hội.

 

back top