☪ Chương 18
◎ “Trì Nặc, ngươi ở động dục.” ◎
Lúc này Trì Nặc vẫn còn chưa biết mình sắp bị “bắt gian”. Hắn vẫn co mình trong một góc không bắt mắt, uống đồ uống ly này đến ly khác.
Thương Nguyên Tư cười: “Không phải chứ, cậu đến sàn nhảy đặc biệt để uống đồ uống à?” Hắn cũng không nhất thiết phải bắt Trì Nặc cùng người khác nhảy Disco, dù sao với giá trị nhan sắc của Trì Nặc, đặt ở sàn nhảy thật đúng là không ai có thể sánh bằng. Bất quá bộ dạng cứng miệng của tiểu thiếu gia rất buồn cười, Thương Nguyên Tư luôn nhịn không được trêu chọc hắn.
Trì Nặc vừa muốn phản bác, tầm nhìn liền đâm vào một mảng cơ ngực màu đồng cổ.
“Một mình sao?” Nam mẫu một tay chống ở lưng ghế sô pha, cánh tay cơ bắp cuồn cuộn gần như muốn cọ đến chóp mũi Trì Nặc. Là người vừa nhảy trên sàn lúc nãy.
“Không phải một mình.” Trì Nặc khẩn trương nói.
Nam mẫu liếc mắt một cái liền nhìn ra sự quẫn bách của hắn, mỉm cười tiến lại một bước: “Vậy chính là đến cùng bạn bè.”
Trì Nặc theo bản năng lùi về sau, ót “đông” một tiếng va vào tường, đau đến hốc mắt cay xè. Thương Nguyên Tư bật cười thành tiếng.
Trì Nặc đỏ mặt, vội vàng giữ lại vẻ lão thành, ánh mắt hoảng loạn lướt qua cơ bụng đường cong rõ ràng của nam mẫu: “Dáng người rất, rất rắn chắc, luyện tập thế nào?” Lời vừa ra khỏi miệng hắn liền muốn cắn đầu lưỡi, người đàn ông này một thân cơ bắp vừa nhìn đã biết là sản phẩm của phòng tập gym và bột protein, rất chắc nịch, nhưng căn bản không phù hợp với thẩm mỹ của Trì Nặc.
Nam mẫu lại đột nhiên mắt sáng rực, lấy ra một tấm danh thiếp mạ vàng từ trong túi quần bó: “Thật ra nghề chính của tôi là huấn luyện viên thể hình, mỗi tuần ba buổi chiều có lớp dạy kèm cá nhân, tôi giảm giá 30% cho anh.”
Hắn thân thiện khoa tay múa chân tư thế squat, mồ hôi theo đường nhân ngư trượt xuống eo, “Omega khung xương nhỏ như anh, ba tháng là có thể ra đường áo choàng...”
Trì Nặc vốn dĩ tính toán nếu người này tiếp tục đến gần, hắn liền vô tình tìm cớ thoát thân. Nhưng đối phương đột nhiên chuyển hướng tiếp thị lớp dạy kèm thể hình, Trì Nặc một lòng tơ tưởng cơ bụng thật sự có chút động lòng.
Thương Nguyên Tư thấy Trì Nặc thật sự nghiêm túc ghi nhớ địa chỉ phòng tập thể hình, cười đến cả người ngả vào sô pha: “Cứu mạng a thưa ngài, cậu đang hỏi kinh nghiệm tập thể hình với nam mẫu trong hộp đêm à?”
“Ai cần cậu lo!” Trì Nặc nắm chặt danh thiếp nhét vào túi, vành tai đỏ đến có thể chảy máu, “Tôi liền muốn luyện thành Mãnh O! Loại có thể áp người ấy!”
Thương Nguyên Tư nhìn đôi má như đào hoa nhiễm xuân thủy của hắn, khóe miệng giật giật. Thế này mà còn áp người ư, rõ ràng là người bị áp. Nhưng hắn không chọc thủng lý tưởng vĩ đại của bạn tốt, chỉ cố nhịn cười đến đau bụng.
Bỗng nhiên phía sau ghế dài truyền đến tiếng ly pha lê khẽ chạm giòn vang, mấy Omega giơ di động khe khẽ nói nhỏ, ánh sáng xanh màn hình chiếu sáng đôi mắt lấp lánh của họ.
“Mau nhìn cửa! Alpha mặc áo sơ mi đen kia!”
“Trời ạ cái eo mông tỉ lệ này... Là người nổi tiếng mới của tiệm sao?”
“Không giống, hắn hình như đang tìm người... A hắn nhìn về phía bên này!”
Trì Nặc chán đến chết mà theo từng đợt tiếng hít không khí quay đầu lại, tia laser trên sàn nhảy trùng hợp quét qua lối vào.
Alpha nằm giữa thiếu niên và đàn ông một tay cắm túi tựa vào cột La Mã, áo sơ mi đen nghiêm cẩn cài đến cúc cao nhất. Rõ ràng đứng trong bóng tối, nhưng đường cằm sắc bén lại rõ ràng, khí chất cấm dục lại lạnh nhạt khiến một đám nam mẫu trong tiệm bị làm nền thành dung chi tục phấn.
Đám đông xao động tự động tách ra một khe hở, ánh mắt lạnh lẽo như hàn đàm xuyên thấu hoàn cảnh ồn ào, thẳng tắp rơi xuống người Trì Nặc. Hơi nước ngưng kết trên thành ly pha lê đựng đồ uống của Trì Nặc theo khe hở ngón tay chảy vào cổ tay áo, lạnh đến hắn run rẩy.
Bùi Húc Chi? Hắn làm sao lại đến?
“Ai.” Trì Nặc nghe thấy Thương Nguyên Tư bên cạnh thở dài, “Hèn chi cậu không xem trọng ai, một khi đã có sự so sánh này thì cảm giác bạn trai cậu đúng là xuất sắc nhất.”
“Chết tiệt, hắn không phải đến bắt gian chứ?”
Trì Nặc không đáp lời, cả người hắn giống như một con mèo con héo hon, cuộn ở góc ghế dài, đôi mắt vì chột dạ mà mở lớn.
Bùi Húc Chi nhàn nhạt hỏi: “Đến sàn nhảy tập luyện?”
“Nơi này tương đối có thể thả lỏng.”
“Cùng nam mẫu cùng nhau?”
“Ít nhất người ta năng lực nghiệp vụ mạnh, thái độ nhiệt tình.”
Bùi Húc Chi trầm mặc nhìn hắn, đôi đồng tử màu nhạt kia thoạt nhìn có chút sâu thẳm.
Thương Nguyên Tư càng nghe đoạn nói chuyện phiếm này càng thấy đi sai hướng, cảm thấy Trì Nặc mà cứ bướng bỉnh như vậy e là tối nay mông sẽ nở hoa. Hắn chống đỡ uy áp làm người ta sợ hãi của cấp Alpha, vội vàng mở miệng hòa giải: “Trì Nặc giận dỗi với cậu thôi, cậu ấy thật ra không làm gì cả, chỉ ngồi ở đây uống đồ uống.”
Trì Nặc cảm thấy mất mặt, hắn lại không phải sợ chồng quản nghiêm, làm gì phải giải thích nhiều như vậy với Bùi Húc Chi! Vì thế hắn cứng cổ nói: “Là không làm gì, cho nên tôi chuẩn bị tìm thêm mười cái tám cái Alpha tâm sự.”
Thương Nguyên Tư thấy bạn tốt này nói ra lời như vậy, cảm thấy tuyệt vọng. Cậu nói cậu lúc này kích thích bạn trai cậu làm gì! Đây không phải là chờ bị làm sao!
Quả nhiên, ánh mắt Alpha đối diện hơi hơi tối sầm xuống, hiển nhiên tâm trạng không hề tốt.
Trì Nặc cũng có chút hậu tri hậu giác da đầu tê dại, gen Alpha quyết định họ có dục vọng chiếm hữu siêu mạnh với bạn lữ, mặc dù Bùi Húc Chi và hắn yêu đương xem như bị bắt buộc, nhưng Trì Nặc như vậy quang minh chính đại chạy đến sàn nhảy xem nam mẫu, mặc kệ có phải xuất phát từ chủ quan cố ý hay không, đều thuộc về hành vi khiêu khích.
“Mệt quá, tôi phải đi về ngủ.” Hắn đứng lên, chân tay lóng ngóng đi ra ngoài.
Bùi Húc Chi gật đầu khách sáo với Thương Nguyên Tư trên ghế dài: “Chi phí của các vị tôi thanh toán, mọi người chơi vui vẻ, tôi dẫn cậu ấy về nhà trước.”
“Vâng.” Thương Nguyên Tư vội vàng đồng ý, tiện thể đưa cho Trì Nặc một ánh mắt tự cầu nhiều phúc.
Trên đường lái xe trở về, Trì Nặc im lặng như gà. Alpha bên cạnh không hé răng, Trì Nặc liền cố gắng nhịn nén, cũng đi theo duy trì trầm mặc.
Tuyến thể sau gáy hắn không biết làm sao, từ vừa rồi bắt đầu liền nóng lên, nóng đến làm cả người hắn khó chịu.
Đợi vào đến vườn hoa trước nhà, Trì Nặc cuối cùng không nhịn được nhỏ giọng mở miệng: “Anh làm sao tìm được tôi?”
“Anh không muốn tôi tìm được anh?” Giọng Bùi Húc Chi nghe không ra vui buồn.
“Cũng không phải vậy.” Trì Nặc đuối lý ở phía trước, hiếm khi ôn tồn, “Tôi chỉ là đi thấy việc đời...”
“Anh thấy việc đời quá nhiều rồi.” Bùi Húc Chi nhàn nhạt.
Liên tiếp bị mắng xéo hai câu như vậy, sự kiên nhẫn của Trì Nặc cũng khô cạn.
“Bùi Húc Chi!”
Hắn dậm dậm chân, ác nhân cáo trạng trước: “Tôi đi nhảy Disco còn không phải bị anh chọc giận!”
“Trách tôi?”
“Không trách anh thì trách ai? Ai bảo mấy ngày nay anh lạnh nhạt với tôi như vậy!” Trì Nặc nói.
Thần sắc Bùi Húc Chi dường như chậm lại một chút, nhưng giữa mày vẫn như cũ bao phủ khói mù.
Trì Nặc trả đũa: “Nếu anh sớm một chút đến đón tôi, tôi sẽ không vì sĩ diện đi nhảy Disco, nếu tôi không vì sĩ diện đi nhảy Disco, sẽ không bị anh bắt được!” Hại hắn lúc này bụng còn bị đồ uống làm căng đến khó chịu!
Hắn ôm bụng muốn tìm chỗ ngồi xuống, nhìn quét một vòng, đá cảnh quan quá trơn, ven suối phun quá bẩn.
Trì Nặc chậm rì rì quay đầu lại, rụt rè dùng tay đặt ở ngực Bùi Húc Chi, hơi dùng sức.
Bùi Húc Chi rũ mắt nhìn hắn, theo lực đạo ngồi xuống.
Có đệm thịt người, Trì Nặc lúc này mới ngồi vào lòng ngực hắn, tiếp tục bẻ xé: “Anh xem anh lại không cùng tôi ăn cơm, lại không đưa tôi tan học, lưu tôi một mình ở nhà phòng không gối chiếc.”
Hai người bọn họ hiện tại ở vào một tư thế mặt đối mặt, Trì Nặc đúng lý hợp tình vòng lấy cổ Alpha, hai chân khóa ngồi ở trên đầu gối đối phương, không biết có phải khoảng cách quá gần hay không, nhiệt độ tuyến thể sau gáy Trì Nặc càng lúc càng nóng, cảm giác muốn thiêu cháy.
Hắn khó nhịn động đậy, lông mi ở trước mắt đổ ra mảnh nhỏ bóng ma, môi bị cắn đến trắng bệch, vành tai phiếm màu hồng nhạt, đọng lại trong mắt Bùi Húc Chi, chính là một bộ dáng vừa kiêu căng lại vừa ủy khuất.
Chẳng lẽ sự xa cách của mình làm hắn khó chịu sao?
Đầu ngón tay Bùi Húc Chi vô ý thức cuộn lên, giơ tay lau khóe mắt Trì Nặc, lại cảm giác lòng bàn tay chạm vào làn da đang nóng lên.
Hắn nghĩ đến cái gì, giọng nói trở nên dị thường khó khăn: “Đứng lên.”
Trì Nặc chớp chớp mắt: “Tôi không! Tôi bụng khó chịu, liền phải ngồi.”
“Nghe lời.”
Trì Nặc càng chặt ôm lấy Alpha, dùng hành động thực tế chứng minh hắn không muốn nghe lời.
Sau gáy nóng đến lợi hại, bụng lại trướng, Bùi Húc Chi còn muốn đuổi hắn đứng lên, thật không phải là một bạn trai xứng chức!
“Trì Nặc!” Bùi Húc Chi như là đang nghiến răng nghiến lợi lại như là đang thở dài, “Anh không nghe thấy tin tức tố của chính mình sao?”
Trì Nặc ngẩn người, như là cún con hít hít mũi, quả thật ngửi được mùi caramel macchiato.
“Tôi làm sao vậy?”
Hắn mộng bức dùng tay với tới tuyến thể, lại sờ đến một tay nóng bỏng. Trì Nặc khó chịu mà nghiêng đầu, muốn mượn bờ vai Bùi Húc Chi cọ đi cảm giác ngứa ngáy. Nhưng nơi đó làn da dị thường mẫn cảm, sau khi chạm vào thân nhiệt Alpha, Trì Nặc thiếu chút nữa mềm nhũn ngã xuống trong lòng ngực hắn.
Sau đó hắn nghe thấy được mùi tin tức tố Bạo Tuyết Tùng Mộc từ trên người Bùi Húc Chi.
“Ngươi ở động dục.” Giọng Alpha khàn khàn đến không ra hơi.