TRÚC MÃ MỖI NGÀY GIẢ VỜ LÀM OMEGA, THẬT RA LÀ ENIGMA ĐỈNH CẤP

Chương 16

Mùi vị đắng ngọt của Hứa Tùy Chu như một dây leo.

Quấn quýt trong hơi thở của chúng tôi.

Cơ thể cậu ấy khẽ run rẩy, lý trí và bản năng đang đấu tranh.

Trong mắt là sự thương xót và không nỡ:

"Tiểu An, cậu...?"

"Tôi biết mình đang làm gì."

Tôi ngẩng cằm lên, nhìn thẳng vào mắt cậu ấy.

Dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve mạch đập ở cổ cậu ấy.

Tim cậu đập điên cuồng, cậu nhắm mắt lại, cam chịu số phận.

Để tất cả lý trí sụp đổ hoàn toàn.

"Như cậu mong muốn. Và cũng như tôi mong muốn."

Môi cậu ấy mạnh mẽ phủ lên, giữ chặt gáy tôi.

"Thả lỏng đi."

Cậu thì thầm bên tai, giọng khàn khàn và nguy hiểm.

Răng cắn nát làn da, cảm giác tê dại và đau đớn ập đến.

Tôi theo bản năng muốn đẩy cậu ra.

Nhưng không hiểu sao lại dần dần chìm đắm trong vòng tay cậu.

Alpha pheromone đỉnh cấp như một cơn bão ập đến.

Vị đắng lạnh lẽo, vị ngọt nhàn nhạt.

Ý thức của tôi dần mờ đi.

Chỉ có thể nghe thấy cậu ấy thì thầm:

"Bây giờ thì cậu thật sự không trốn thoát được nữa rồi."

 

back top