BẠCH NGUYỆT QUANG BỊ ĐÁNH CẮP THÂN PHẬN

Chương 40

Đồng học tụ hội, nói là rất chân chính, nhưng học sinh có thể học ở Nhất Trung năm đó nếu không gia cảnh giàu có, thì cũng thành tích siêu nhiên. Hiện tại lăn lộn trong xã hội một vòng, phần lớn đều không thiếu tiền. Bọn họ chú trọng phẩm vị, địa điểm tụ hội tự nhiên cũng không kém, được đặt tại khách sạn tốt nhất ở Hải Kinh.

Chỉ là Yến Trì trước mắt còn chưa rảnh lo cái tụ hội này.

Chuyện kết thúc hợp tác với Hải Huy còn đang chờ giải quyết, Lương Ứng Văn tin tức linh thông. Sau khi biết việc này Quý Việt Đình của Trường Ưng thế mà lại nhúng tay vào, liền đuổi theo Yến Trì nói bóng nói gió.

“Yến Trì, cậu rủ lòng thương đi, nói cho tôi biết đi, rốt cuộc cậu với Trường Ưng có quan hệ gì? Trước kia sao tôi không nghe nói.” Omega hiếm khi hạ mình xuống tầng cao nhất, đến quấn lấy Yến Trì trong phòng làm việc.

Lương Ứng Văn trước khi trở thành đối tác của Yến Trì vài năm, là một công tử ăn chơi chính hiệu, hắn ỷ vào tài sản hùng hậu của Lương gia, lĩnh vực nào cũng phải đầu tư thử một chút.

Lúc đó người khác đều xem thường hắn, chờ Lương công tử lỗ sạch vốn, ai biết nửa đường lại xuất hiện một Yến Trì cùng RH, khiến Lương Ứng Văn kiếm được một khoản lớn, lại còn chính thức lên làm.

Lương Ứng Văn cố nhiên là quý nhân của RH lúc mới chập chững, Yến Trì đối với hắn mà nói cũng chưa chắc không phải.

Yến Trì sắp xêp lại ngôn ngữ, đơn giản nói: “Tôi với Quý tổng Trường Ưng là bạn học cũ.”

“Sau đó thì sao?”

Yến Trì trong tay còn cầm ống nhỏ giọt, phân tâm liếc hắn một cái: “Còn có gì sau đó.”

“Không phải tôi nói, Quý tổng nhà người ta là một người bình thường đi.” Thần sắc Lương Ứng Văn quái dị.

Yên lành, sao lại mắng Quý Việt Đình?

Yến Trì không vui: “Cậu có ý gì?”

“Ý tôi là, nếu hắn bình thường lớn lên đi học, bạn học lớn, bạn học nhỏ muốn bao nhiêu có bấy nhiêu, cậu tin không chỉ cần hắn vớt một cái là khắp Hải Kinh chạy tới.”

Yến Trì quay đầu đi, không quá thích nghe lời này.

Lương Ứng Văn tự mình tiếp tục: “Nếu mỗi người đều bận, hắn bận đến kịp sao? Tôi nhớ rõ... Thẩm Hành Phong của Hải Huy cũng coi như bạn học hắn đi, tại sao hắn có thể ra tay nặng tay như vậy?” Trong đó tất có ẩn tình.

“Cậu sống ở bờ biển à?” Yến Trì cũng không quay đầu lại.

“Hả?”

“Quản rộng như vậy.”

Chậc, Lương Ứng Văn từ vài câu của Yến Trì ngửi thấy một hơi thở xa lạ lại quen thuộc. Ngữ điệu này trước đây cũng từng xuất hiện, Lương Ứng Văn âm thầm cân nhắc... Dường như mỗi lần Yến Trì bảo vệ người nhà, đều là bộ dáng này.

Quan hệ của Yến Trì và vị Quý tổng Trường Ưng kia khẳng định không đơn giản, Lương Ứng Văn ngắt lời trong lòng, lại không hỏi nhiều.

Hắn người này bát quái thì bát quái, chừng mực vẫn phải có. Yến Trì nếu không muốn nói nhiều, vậy hắn liền phối hợp câm miệng là được.

“Cậu còn không ra đi, ở đây tôi tưởng trộm học nghề thì sao?” Yến Trì mỉa mai hắn, “Bỏ đi, cậu không có thiên phú.”

Lương Ứng Văn cười xòa, đem chủ đề phía trước kể hết bóc qua: “Ai nha, đừng vội đuổi tôi đi, còn có chuyện này chưa chốt đâu. Tuy rằng chúng ta kết thúc hợp tác với Hải Huy, nhưng sản phẩm mới mùa thu dù sao cũng phải tìm người đến chụp ảnh tuyên truyền đi. Tôi theo yêu cầu của cậu, xem như vớt hết giới giải trí, đáng tiếc nhìn ai cũng thiếu chút ý tứ, không đạt tiêu chuẩn.”

Đây là chuyện chính, radar của Yến Trì vang lên, xoay người hỏi hắn: “Bên cậu còn có phương án khác không?”

“Có nha,” Lương Ứng Văn búng tay một cái, “Trước đây tôi không phải đã đề với cậu, tìm minh tinh tuyên truyền là Plan A sao, hiện tại chúng ta còn có Plan B.”

“Là gì?”

“Cậu tự mình đến làm tuyên truyền.” Lương Ứng Văn đi thẳng vào vấn đề, “Đừng quên, lúc trước nước hoa đầu tiên của RH có thể thoát vòng, bán chạy, không thể thiếu công lao của phim tuyên truyền của cậu.”

Yến Trì ngẩn ra, gió nhẹ thổi bay sợi tóc cậu.

Năm đó cậu mới tốt nghiệp Grass không lâu, tâm khí cao ,không chịu tiếp nhận offer hào nhoáng của các công ty tinh dầu lớn, khăng khăng muốn tự mình sáng lập nhãn hiệu.

RH chính là ra đời vào cuối mùa hoa hồng quý giá.

Yến Trì bỏ qua quy tắc bất thành văn trong giới, tự mình tổ kiến đội ngũ, cực kỳ gan lớn mà xuất phát từ thị giác của bản thân, tự ra phim quảng cáo nước hoa

Ngắn ngủn ba phút, từ hoa tươi nảy mầm đến hương khí nở rộ, cậu tuy không lộ mặt, lại tự mình đi đến trước đài tự mình giảng thuật, đem chức nghiệp nhà điều hương này đẩy đến trước mặt mọi người.

Một phút 45 giây, góc màn ảnh nâng lên đầu ngón tay cánh hoa, cùng với giọng nói mát lạnh kia, hoàn toàn phù hợp với không khí của nước hoa được tuyên truyền.

Chỉ ba phút này, liền dẫn dắt RH xông vào thị trường, đứng vững gót chân.

“Thế nào Yến Trì, chụp không?” Lương Ứng Văn cười hỏi, hiển nhiên đã dự tính sẵn.

Chất lỏng trong cốc chịu nhiệt dưới tác dụng của máy khuấy từ xoay tròn, hình thành một dòng xoáy trong suốt. Yến Trì nhìn không chớp mắt, như hắn mong muốn: “Chụp.”

________________________________________

Cuối tuần chớp mắt tới.

Quan niệm về thời gian của Yến Trì rất mạnh, không có nguyên nhân đặc thù sẽ không đến trễ. Liễu Mộc Thanh bị cậu kéo theo, thường xuyên cũng đúng giờ hơn.

“Tiểu Trì, tôi nghe lớp trưởng nói, tụ hội đồng học lần này không đơn thuần chỉ có người lớp chúng ta, còn có lớp khác.” Cuối tuần Liễu Mộc Thanh cũng tăng ca, lúc này còn chóng mặt nhức đầu.

Đồng học tụ hội nói nghe dễ nghe, trên thực tế đối với đại bộ phận người trong đó mà nói, cũng chỉ là một sân chơi nơi giao thiệp. Vài chén rượu xuống bụng, tình nghĩa ngày xưa có thể nhớ lại được bao nhiêu khó nói, nhưng làm ăn không chừng có thể nói thành mấy đơn.

Yến Trì đối với những cái này không mấy để ý, chỉ nghĩ, hôm nay cậu hoàn thành chỉ tiêu nhiệm vụ tuần sau, buổi tối có lẽ có thể ăn chút đồ ăn càng có tư vị.

“Không sao đâu, đến ai cũng như nhau.” Lúc đó, Yến Trì vẫn là nghĩ như vậy.

Nhưng khi mọi người đến đông đủ, Yến Trì đảo qua, ý cười khóe môi hơi trì trệ.

Tụ hội này, có lẽ cậu không nên tới, ở nhà ăn tôm luộc măng tây cũng không có gì không tốt.

Đầu kia của sảnh yến hội không đơn thuần chỉ có bạn học lớp mình và lớp khác, còn tới mấy người học trưởng lúc trước so với bọn họ cao một hai khóa. Trong đó, liền có Thẩm Hành Phong.

Bất quá mấy ngày không gặp, sắc mặt Thẩm Hành Phong tiều tụy, hiển nhiên có liên quan đến chuyện ồn ào mấy ngày trước.

Hôm nay điều duy nhất không giống chính là, Yến Trì thế mà từ ánh mắt đối phương nhìn về phía mình, bắt được được một tia kiêng kị.

 

back top