BẠCH NGUYỆT QUANG BỊ ĐÁNH CẮP THÂN PHẬN

Chương 45

“Ây, tôi cảm giác cậu về nước trước sau chỗ nào cũng không bình thường,” Andrew ý đồ tìm kiếm dấu vết để lại, “Mang mèo đi, mang điện thoại em trai cậu, cậu đây là đang làm cái gì... Nói đến, tôi nhớ rõ em trai cậu trước kia có nói, ở Trung Quốc thời đi học có một beta đặc biệt xinh đẹp thích hắn, có chuyện này không? Cậu sẽ không muốn đi giúp em trai cậu cùng cái beta kia giật dây đi!”

“Không nói chuyện tốt thì câm miệng.”

“Tôi liền tùy tiện nói , cậu đừng giận a.” Andrew hừ hừ, “Cậu cũng quá nhàm chán, đột nhiên thật sự vui vẻ chạy xa như vậy công tác, muốn nhiều tiền như vậy có ích lợi gì, không bằng nói một trận yêu đương thật sảng khoái. Nói cậu không phải cũng có một đối tượng thầm mến ở trong nước sao, không đi tìm hắn?”

Andrew tưởng tượng đến việc này liền cảm thấy hiếm lạ, Theron lúc nhỏ đã theo gia tộc chuyển đến nước Mỹ, từ nhỏ đến lớn vòng giao tế cũng là những con cháu nhà giàu, thế gia như bọn họ.

Mấy người này của bọn họ đều có tiền, mà người một khi có tiền, chơi bời hoa hòe liền có chút không thể tránh né.

Yêu sớm cũng là bình thường, có người còn chưa thành niên, đã yêu đương. Andrew còn tính chuyên nhất, năm sáu năm nay cũng nói qua hai ba đời bạn gái.

Phàm là sự có ngoại lệ, người điều kiện xuất chúng nhất, cấp bậc pheromone cao nhất trong bọn họ là Theron. Từ nhỏ đến lớn một đối tượng cũng không giao thiệp không nói chuyện, còn cự tuyệt hết thảy người theo đuổi tỏ tình, lễ vật cùng hoa tươi, giữ mình trong sạch kỳ cục.

Lần nọ tụ hội, có người thật sự lòng hiếu kỳ quá độ, nhịn không được quấy rầy trong một góc xem báo cáo công ty Theron, hỏi hắn có phải là ăn chay, bằng không sao nhiều năm như vậy cũng không có người yêu.

Vấn đề này thực sự mạo phạm, đổi ai cũng phải tức giận, càng không cần phải nói Theron từ trước đến nay ít lời mặt lạnh.

Nhưng hắn không có, thậm chí nghiêm túc trả lời:

“Tôi không phải.”

Một hòn đá làm cả hồ dậy sóng, hứng thú mọi người nháy mắt bị bậc lửa.

“Cho nên vì sao không tìm người yêu?”

“Ha ha ha, không phải là bởi vì Theron là người Hoa Quốc, cho nên không thích kiểu dáng chúng tôi đi?”

“Cái này còn không đơn giản, nếu là thật muốn, tùy tiện gọi một tiếng trong mấy du học sinh không phải được rồi sao.”

Alpha trong đám người rốt cuộc ngước mắt, nhàn nhạt lướt qua bọn họ.

“Tôi không tìm, là bởi vì tôi có người mình yêu thích.”

“Các cậu, quá bẩn.”

Ở địa vị Theron, hắn cho dù đem mọi người ở đây mắng đến chó má phun đầu, hoặc là động thủ, đều sẽ không có bất kỳ hậu quả gì. Các Alpha ngày thường tự xưng là không sợ trời không sợ đất, lại bị một ánh mắt uống lui, da đầu tê dại.

Ngày đó lúc sau, bọn họ có thêm một nhận thức chung.

Theron có một đối tượng thầm mến, vẫn là người Hoa Quốc.

Có điều là ai, thì không ai biết.

“Tìm.”

Cậu không phải cũng có một đối tượng thầm mến ở quốc nội sao, không đi tìm hắn?

—— Tìm.

Hồi âm tới quá đột nhiên, Andrew kinh ngạc tột độ: “Tìm?? Cậu thật đi à! Kết quả thế nào? Hắn rốt cuộc là Omega hay là Alpha?”

Hắn sắp tò mò c.h.ế.t rồi.

“Beta.” Quý Việt Đình bình tĩnh nói.

“A? Beta? Chờ chút tôi không phải ý đó, tôi là nói beta đặc biệt tốt a. Nhưng là, sao lại là beta...” Đầu óc Andrew vừa chuyển, một ý tưởng nào đó bỗng nhiên nghĩ tới.

Hắn nảy sinh một loại phỏng đoán xưa nay chưa từng có.

Không hề logic, không thể tưởng tượng, có thể nói mạnh dạn phỏng đoán.

Hai vị Quý gia này, là anh em ruột, đều đến từ Hoa Quốc.

Một người nói, có một beta thích hắn.

Một người nói, hắn thích chính là beta.

Hoa Quốc lớn như vậy, việc này... Thật lại trùng hợp như vậy?

“Th, Theron, người cậu thích kia, không phải là người thích...” Em trai cậu đó chứ?

Andrew không dám nói xong, nhưng y theo đối phương thông minh, loại lời này hắn sao cần nói rõ ràng như vậy.

Một giây, hai giây... Một phút.

Đáp lại hắn, là trầm mặc.

Mà trầm mặc, chính là đáp án.

“!!!” Biết được chân tướng Andrew cảm giác mình hiện tại cách cái c.h.ế.t không xa, hắn thật là hối hận, mình gọi cú điện thoại này làm gì??

Trong ống nghe, Alpha cười khẽ một tiếng: “Nghĩ thông suốt?”

“Rõ ràng minh bạch, cậu yên tâm, tôi tuyệt đối sẽ không nói cho người khác! Bên em trai cậu... Tôi cũng có thể giúp cậu giúp cậu che giấu.” Andrew lấy ra thành ý.

Alpha chưa nói gì, không tỏ ý kiến.

Thời gian không còn sớm, trò chuyện như vậy một lát, mèo ăn xong đồ hộp, đem lông l.i.ế.m thuận l.i.ế.m bóng, hắn cũng nên nghỉ ngơi, sáng mai 7 giờ còn có cuộc họp.

Andrew nghe ra đối phương là muốn cắt đứt ý tứ, dưới tình thế cấp bách, vẫn là buột miệng thốt ra: “Quý Tụng Mân!”

Tên tiếng Trung của hắn, lâu rồi không ai gọi, đột nhiên nghe thấy, còn có chút xa lạ.

“Lại thế nào?”

“Cậu không sợ hãi sao, tôi là nói, cậu nếu đi gặp hắn, cứ cho là là chuẩn bị theo đuổi hắn đi,” Andrew cùng hắn nhận thức mười mấy năm, sự cố chấp, chiếm hữu dục trong xương cốt đối phương, hắn cũng không phải không biết, “Cậu lấy đi điện thoại của Quý Việt Đình, có phải là chuẩn bị dùng cái đó đi lừa người? Vạn nhất bại lộ, loại chuyện này, căn bản không có biện pháp giấu cả đời.”

“Cái này cùng Cô Bé Lọ Lem có gì khác nhau, thời gian vừa đến, em trai cậu vừa tỉnh, hết thảy đều uổng phí a. Người ta Cô Bé Lọ Lem tốt xấu còn biết xách váy sớm một chút chạy, cậu, cuối cùng cậu chẳng lẽ vui vẻ chính mình rời đi?”

Quý Tụng Mân rất có kiên nhẫn mà nghe xong, sửa đúng: “Tôi tưởng cậu khả năng đã đoán sai cái gì, hiện tại —— tôi chính là ‘Quý Việt Đình’. Bộ di động kia không quan trọng gì, chỉ là để tiện liên hệ một ít người.”

Bên kia đại dương Andrew hô hấp cứng lại, không nghĩ tới Quý Tụng Mân điên đến lợi hại như vậy.

Từ đầu không phải lấy danh nghĩa Quý Việt Đình đi hiệp trợ theo đuổi người a, mà là trực tiếp nghênh ngang vào nhà, dứt khoát lưu loát mà đoạt, đoạt thân phận em trai mình?

Cái này mẹ nó... Cũng đúng a??

“Nghĩ đến sợ không,” Quý Tụng Mân ôm con mèo mơ màng sắp ngủ, nhìn về phía chiếc tủ trưng bày bình thủy tinh trong phòng khách. Bên trong là một đóa dạ lai hương, cùng loại với đóa đã tặng cho Yến Trì, đến từ cùng một cây. “Sợ chứ, sao lại không sợ.”

“Chẳng qua, so với việc đến cuối cùng sự tình bại lộ, tôi càng sợ hãi,cậu ấy đời này đều nhìn không thấy tôi.”

Trong đêm có thể ngắn ngủi giữ lại tên thật họ này, Quý Tụng Mân cũng không biết đang nói với ai:

“Chỉ cần cậu ấy có thể thấy tôi... tôi cái gì đều có thể làm.”

Chẳng sợ hắn là một đồ vật không có phép thuật, chẳng sợ sau khi tiếng chuông mười hai giờ vang lên, sẽ không có người nào lòng nhanh như lửa mà đến tìm.

Chẳng sợ chỉ trong một cái chớp mắt.

— Hắn cũng muốn, bắt lấy Yến Trì.

back top