Sự phân hóa của tôi đến rất muộn.
Vào ngày sinh nhật trưởng thành của Thẩm Kế An, tôi phân hóa.
Ngoài dự đoán, tôi không phân hóa thành Omega, mà là một Alpha có mùi đương quy.
Thẩm Kế An vốn rất phụ thuộc vào tôi, nhưng sau khi tôi phân hóa lại bắt đầu tránh mặt tôi.
Tôi thậm chí còn cảm thấy cậu ta bắt đầu ghét tôi.
Cho đến khi kỳ phát tình của cậu ta đến một cách mãnh liệt.
Tôi mới chậm chạp hiểu ra, thì ra cậu ta đã phân hóa từ lâu rồi.
Là một Omega có mùi hoa huệ.
Mùi hoa huệ như bão táp, cuồn cuộn ập đến tôi.
Tôi muốn tránh cũng không kịp, cả người bị Thẩm Kế An đè xuống đất.
Rõ ràng Omega mới là người có sức lực nhỏ hơn.
Thế nhưng tôi lại bị cậu ta đè chặt không thể động đậy, sợ hãi đến mức cổ họng khô khốc.
“Thẩm Kế An, An An, em… đứng dậy trước được không?”
Thẩm Kế An lắc đầu, chóp mũi cọ cọ cổ tôi hít hà.
“Anh trai, cho em chút tin tức tố đi, em đau quá…”
Không đành lòng nhìn cậu ta khó chịu, tôi ma xui quỷ khiến đồng ý.
Mùi đương quy dần dần xâm chiếm không khí, bao bọc lấy hoa huệ.
Thẩm Kế An ngẩng đầu, ánh mắt thâm trầm nhìn chằm chằm tôi.
Không hề báo trước, cậu ta đột ngột hôn lên.
Tôi trợn tròn mắt, ngay cả giãy giụa cũng quên mất.
Khi tôi hoàn hồn, đã sớm bị cậu ta đè dưới thân.
Da trần bị máy lạnh thổi lạnh buốt, lại bị cậu ta trêu chọc nóng rực.
Tất cả đều rối tung rối mù.
Thẩm Kế An không biết mệt mỏi đòi hỏi, làm hơi thở của tôi vỡ vụn.
Tôi choáng váng, suýt chút nữa tưởng mình sắp đứt hơi rồi.
Khi ý thức mơ hồ, tôi nghe thấy Thẩm Kế An cắn răng nghiến lợi bên tai:
“Chu Tùy Ninh, em hận c.h.ế.t anh rồi.
“Tại sao anh lại là Alpha?!”