“Đing – Bạn đã đặt hàng thành công, đơn hàng không thể hủy, sau đó vui lòng xác nhận thông tin mục tiêu với người bán.”
Phản ứng của đối phương rất nhanh, ngay sau khi đặt hàng thành công đã liên hệ với tôi.
Đối phương súc tích: “Đối tượng mục tiêu.”
Tôi: “Chính tôi.”
Tôi gửi ảnh của mình cho anh ta, cẩn thận dặn dò: “Đừng g.i.ế.c nhầm người nhé.”
Nếu lỡ g.i.ế.c nhầm, tôi không có tiền mua sát thủ lần nữa đâu.
Sát thủ: “Cho tôi địa chỉ và thời gian c.h.ế.t cậu muốn.”
Tôi gửi địa chỉ và hẹn anh ta vào tối mai.
Làm xong tất cả, cuối cùng tôi cũng có cảm giác mọi chuyện đã đâu vào đấy.
Không còn đường lùi nữa, tối mai, tôi sẽ thực sự chết.
Vốn tưởng đến đây là kết thúc, nhưng vừa đặt điện thoại xuống, đối phương lại gửi một bảng biểu kỳ lạ.
Sát thủ: “Chọn đi.”
Tôi mở bảng ra, phát hiện có ít nhất gần một trăm lựa chọn cái chết.
Ngạt thở, trói buộc + bỏ mặc, roi vọt, kiểm soát cơ thể, xuyên thấu, vật thể đưa vào cơ thể…
Tôi rùng mình, đây không phải là tra tấn đến c.h.ế.t sao?
Tôi: “Không phải nói sẽ sướng đến c.h.ế.t à?”
Sát thủ im lặng một lúc: “Đừng lo, sẽ khiến cậu sướng.”
“Được rồi…” Tôi rụt rè trả lời, rồi lại cẩn thận hỏi một câu: “Cách nào sẽ sướng nhất?”
Sát thủ: “Lần đầu à?”
Tôi: “…Ừm.”
Lẽ nào có thể c.h.ế.t nhiều lần sao?
Sát thủ: “Vậy thì chọn đưa vào cơ thể, kích thích giác quan trực tiếp hơn.”
Đưa vào cơ thể có nghĩa là bị đ.â.m bằng d.a.o găm hoặc bị b.ắ.n bằng đạn sao?
Không không không, tổn thương do đạn gây ra chắc là loại xuyên thấu.
Tôi nghĩ lung tung, nhưng không dám hỏi kỹ, sợ hỏi nhiều quá mình lại không dám c.h.ế.t nữa.
Mặc dù không biết những thứ này có liên quan gì đến “sướng” nhưng tôi vẫn làm theo chỉ dẫn của sát thủ, đánh dấu vào bảng.
Sát thủ nhận bảng, rồi ảnh đại diện lại chuyển sang màu xám, có vẻ là đi ngoại tuyến chuẩn bị.
Được rồi, tiếp theo tôi chỉ cần đợi c.h.ế.t thôi.
Chắc là… như vậy nhỉ?