Tôi hoàn toàn không ý thức được tình trạng tồi tệ này, tôi nảy sinh ý nghĩ đó, lẽ ra phải cảm thấy vô cùng xấu hổ, nhưng lại thật thoải mái.
Tôi hít mạnh vào cổ cậu ta, thoải mái c.h.ế.t đi được.
Tần Giai ném tôi lên chiếc giường lớn. Tôi vô thức muốn nắm lấy cậu ta.
Cậu ta đã đè lên người tôi. Tôi lại bị dọa, đôi mắt đỏ hoe nhìn cậu ta: "Ưm... Khó chịu quá."
Hai chân tôi vô thức quấn lấy eo của gã alpha, cọ cọ khó chịu.
Tần Giai giật phăng chiếc mặt nạ trên mặt tôi, nhìn thấy mặt tôi, cậu ta cười mãn nguyện: "Bạn học Giác Hy, cậu thật đẹp."
Tôi ngước cằm lên, hôn vào miệng cậu ta: "Đẹp không? Vậy cắn tôi một cái đi, học trưởng."
Tin tức tố của alpha bây giờ có một sức hấp dẫn c.h.ế.t người đối với tôi.
Tần Giai biết tôi đã trúng chất dẫn dụ tin tức tố. Thứ này không chỉ làm cho omega trở nên omega hơn, mà còn có thể biến beta thành omega. Tuyến thể vô dụng sẽ có một mong muốn được alpha đánh dấu trong một thời gian ngắn.
Tần Giai lập tức hưng phấn tột độ. Hóa ra, gã beta dưới người cậu ta cũng sẽ trở nên như thế này khi nóng lên.
Một beta không được giải tỏa sẽ trở nên vô cùng đau khổ.
Bây giờ tôi vừa nóng vừa khó chịu, gã alpha trên người tôi không chờ đợi nữa, hai tay luồn vào trong quần áo tôi.
Khoảnh khắc này, tôi cảm thấy vô cùng thỏa mãn, chỉ muốn cậu ta tiếp tục sờ soạng. Nhưng đúng lúc quan trọng này, cửa phòng bỗng vang lên một tiếng động mạnh.
Tiếng gõ cửa "bang bang bang" ở phòng khách khiến tôi giật mình.
Tần Giai nhíu mày, kéo chăn lên và đắp lên người tôi.
Vừa định đứng dậy thì tôi đã nắm lấy cậu ta: "Đừng đi."
Giọng tôi khản đặc, van xin và giữ lại, mềm mại đến mức chính tôi cũng không tin.
Nhưng lúc này tôi còn quan tâm những điều đó để làm gì, chỉ muốn cậu ta "xử lý" tôi thật mạnh.
Tần Giai đau lòng sờ mặt tôi, rồi cúi xuống, hôn lên miệng tôi, an ủi: "Bảo bối, có người đến rồi, nhưng cậu yên tâm, cậu là của tôi chỉ có thể là của tôi."
Đúng lúc đó, cửa bên ngoài đã được mở ra, Lộ Dương xông vào đầy khí thế, Thịnh Tu đi chậm hơn một bước theo sau, cũng có vẻ mặt nghiêm trọng.
Cậu ta đóng cửa lại, cách ly người quản lý và bảo vệ của khách sạn ở bên ngoài.
Thịnh Tu thực ra có chút không hài lòng với hành vi của Lộ Dương và Tần Giai.
Cậu ta đi theo vì có chút lòng tốt, sợ gã beta trắng trẻo, mềm mại và hồng hào kia bị ăn sạch.
Tần Giai bước ra từ phòng ngủ, trên người chỉ còn một chiếc quần dài. "Các cậu đến đây làm gì?"
Trong phòng tràn ngập tin tức tố của cậu ta, có thể thấy cậu ta phóng túng đến mức nào. Lộ Dương siết chặt nắm đấm, bước tới: "Cậu c.h.ế.t tiệt, dám động vào cậu ấy."
Cậu ta nổi điên, nắm đ.ấ.m vung ra bị chặn lại.
Tần Giai cười khẩy: "Cậu c.h.ế.t tiệt tức giận không phải vì cậu không tìm thấy tôi trước sao?"
Hai người tranh cãi không ngừng.
Thịnh Tu liếc nhìn họ, đi thẳng vào trong.
Bước vào phòng, nhìn thấy cảnh trên giường, đồng tử alpha co lại.
Trên chiếc giường lớn lộn xộn, một gã beta đang vặn vẹo. Quần áo bị xốc lên, quần đã tụt đến nửa chừng.
Tin tức tố của Thịnh Tu ngay lập tức bùng nổ, cùng lúc đó tôi cũng nhìn thấy gã alpha bước vào.
Cố gắng chịu đựng chút xấu hổ cuối cùng, tôi vội vàng di chuyển tay, đôi mắt đỏ hoe vì khó xử.
Thịnh Tu tiếp tục bước đến, giơ tay sờ vào tuyến thể của tôi. Ngón tay cậu ta khẽ cong lại, vô tình làm lỏng miếng dán ức chế.
Rất nhanh sau đó, tôi ngửi thấy tin tức tố của một alpha khác.
Mùi hương hỗn loạn trong phòng làm tôi có chút rối bời. Rõ ràng là một beta, nhưng tin tức tố của alpha lại có tác dụng với tôi, mẹ kiếp, tôi thật sự muốn g.i.ế.c c.h.ế.t tên dở hơi đó.
Tôi không biết ánh mắt của mình nhìn gã alpha kia khao khát đến mức nào, yết hầu tôi khẽ động.
Chỉ thấy được ngâm mình trong tin tức tố của alpha thật sướng.
Nhưng tôi vẫn muốn đưa tay kéo chiếc chăn bị tôi đá ra, che đi chút xấu hổ cuối cùng của mình.
Thế nhưng Thịnh Tu đã đi tới. Bây giờ tôi không còn sức, vừa lật người, eo tôi đã bị một bàn tay lớn giữ lại.
"Bạn học Giác Hy, cậu sao thế?"
Hỏi một câu mà ai cũng biết.