CHỈ VÌ LÀ BETA NÊN KHÔNG ĐƯỢC À ?

Chap 31

CHƯƠNG 31: SẼ KHÔNG NÓI DỐI ANH

Cùng lúc đó, bốn người kia đi vào phòng số Một. Không gian này đại khái là nơi dùng để tiến hành huấn luyện thể năng và huấn luyện thực chiến. Đẩy cửa bước vào, Thẩm Phi Ngạn tinh mắt, liếc một cái đã nhìn thấy người đang không ngừng nhìn quanh về phía cửa, đứng trước người phỏng sinh bồi luyện.

“Tiểu Ôn không cùng chúng ta cùng nhau à.” Nhung Khâu sách một tiếng sau khi liếc nhìn người nọ một cái, càng cảm thấy không kính.

Lục Tư Ân nghiêm túc lắc đầu giải thích: “Cường độ của các cậu đối với cậu ấy mà nói không phù hợp.”

Nhung Khâu: “Tôi khinh, xem thường ai đấy? Đừng thấy Ôn Khải tính tình tốt liền xem thường cậu ấy, cậu ấy dù gì cũng là hậu cần của chúng ta, so thể lực không thể nào kém chúng ta!”

Lục Tư Ân cười nhướng mày, sau đó nghiêm túc gật đầu trả lời: “Đúng vậy, cậu nói rất có đạo lý.”

“Xem thường ai đấy? Alpha đáng chết...”

Lục Tư Ân dẫn mọi người tới chỗ người đã sớm chờ lâu, giơ tay giới thiệu: “Vị này chính là Tống Xán sẽ huấn luyện cùng chúng ta tiếp theo, mau chóng……”

“Ôn Khải đâu?” Tống Xán cắn răng không kiên nhẫn ngắt lời Lục Tư Ân, “Các cậu nói Ôn Khải cũng cùng nhau tôi mới chịu lưu lại ở cái nơi đáng chết này!”

Lục Tư Ân hơi mở đôi mắt híp lại, hàn ý chợt lóe qua.

“Tiêu chuẩn chiến đấu của Ôn Khải cao hơn các vị xa, cho nên cậu ấy được Đội trưởng Kỷ sắp xếp huấn luyện.”

Lục Tư Ân dẫn mọi người lùi về phía sau vài bước, ngay sau đó lại nhìn về phía Tống Xán vẻ mặt phẫn nộ vẫn lưu lại tại chỗ.

Lục Tư Ân: “Còn có nghi vấn gì sao?”

Tống Xán: “Kỷ Diệu Minh… Lại là Kỷ Diệu Minh! Dựa vào cái gì cố tình lại là hắn!!”

Hắn quay đầu lại phẫn nộ đấm một quyền ra ngoài, người phỏng sinh nhẹ nhàng chấn động một chút. Tống Xán quay người lại cởi bộ huấn luyện hung hăng ném trên sàn nhà: “Một đám kẻ lừa đảo! Tôi không làm… Tôi tự mình đi tìm!”

Ong ————

Lục Tư Ân nâng cánh tay ôm lấy các học viên đang muốn kinh hô lên, hắn nhìn người phỏng sinh nhẹ nhàng nghiêng cổ, kiên nhẫn giải thích: “Bây giờ bắt đầu điểm tri thức thứ nhất, ngàn vạn không được dùng trọng lực đánh người phỏng sinh.”

Nghe thấy lời hắn nói, Tống Xán giây trước còn cảm thấy không thể hiểu được, không ngừng bước mà đi ra ngoài, chỉ thấy giây tiếp theo hai tay hắn bị người khóa chặt! Ngay sau đó một trận gió rít gào thét qua, cổ căng thẳng ——

Trời đất quay cuồng sau đó bị người hung hăng nện ở trên mặt đất!

“Chúc mừng cậu kích phát cơ chế bảo hộ ‘kéo chân vô địch’ của nó.” Lục Tư Ân không quên nhấn mạnh một câu, “Cho nên trong quá trình huấn luyện nhất định không thể thiếu cảnh giác.”

“Tiếp theo theo lý thuyết nên đi sân huấn luyện xạ kích xem một chút, nhưng các cậu trước kia đã đi qua.”

“Đội trưởng Lục tôi trước kia liền có một nghi vấn.” Giang Lương Bình vừa nghe nói đến súng, lập tức mở miệng.

“Theo tôi hiểu biết hiện tại đánh dị hình loại đều sẽ dùng đến tin tức tố công kích, vậy chúng ta Beta không có tin tức tố, gặp được dị hình loại có vũ khí chẳng phải cũng là vô ích?”

Lục Tư Ân: “Cái này các cậu không cần lo lắng, tuy rằng đao kiếm linh tinh trước mắt còn chưa nghiên cứu ra thích hợp Beta sử dụng, nhưng súng ống thì khác. Đạn của chúng đều là đặc chế, bên trong còn có bộ phận tin tức tố áp súc, hơn nữa tinh nguyên chuyên chở trong súng có thể hấp thụ tin tức tố của người xung quanh, tuy rằng so ra kém rót vào trực tiếp, nhưng đối với súng mà nói như vậy là đủ rồi.”

Trong cửa đen tiếng gào rống nổi lên bốn phía.

Lũ dị hình loại giẫm lên máu tươi dính nhớp dưới lòng bàn chân, vận dụng tất cả thủ đoạn múa may tứ chi chém về phía hai người đang di chuyển nhanh chóng trong tộc đàn của chúng.

Tê ngao ——”

Hai mảng lấp loé xẹt qua, chỉ thấy những cái tứ chi kia nháy mắt đứt gãy lả tả rơi trên mặt đất, bị người vô tình dẫm qua. Kỷ Diệu Minh ngẩng đầu nhìn về phía bảng nổi trên không trung với số lượng đánh chết ngang hàng, lại tìm kiếm khắp nơi vị đối thủ thế lực ngang nhau kia.

Oanh ——”

Ánh sáng lam xuyên qua sợi tóc vừa được vén lên bên cạnh, chỉ nghe một tiếng cự vật sập. Kỷ Diệu Minh nghe tiếng nhìn lại. Người đang mang đại súng không biết từ lúc nào đã bò lên đài kết cấu lồng ở nóc nhà, đang quỳ một gối xuống đất, nghiêng đầu mặt vô biểu tình nhưng mỗi phát súng đều bắn trúng, không phát nào trượt.

Cho đến hôm nay, người giữ kỷ lục cao nhất về khảo hạch thực chiến hệ xạ kích tác chiến Hải Lai Đặc vẫn là người trước mắt này.

“Kỷ trưởng quan, trong thực chiến xin tập trung lực chú ý, thắng mà không vẻ vang, tôi liền không đánh cuộc.”

Tai nghe truyền đến âm thanh sàn sạt, Kỷ Diệu Minh khẽ cười một tiếng, nắm chặt tay đao bên phải xoay hai vòng, không thèm nhìn thẳng tắp đâm tới phía sau! Lại không chút lưu tình rút ra, cắm xuống một nhát rút ra, máu đen phun tung tóe ra, nhuộm hơn nửa cái thân mình anh.

“Không cần lo lắng, tôi sẽ thắng.”

Ôn Khải cười hiểu ý, tức khắc, xúc tu bốn năm cái cũng làm thành một túm chém mạnh về phía cậu ta. Ánh mắt Ôn Khải hoảng hốt một cái chớp mắt, giây tiếp theo ôm vũ khí về phía sau quay cuồng vững vàng tránh thoát, rồi sau đó không chút do dự nổ súng trực tiếp xuyên thấu những tầng tầng tứ chi kia đánh nát trung tâm.

【 Xin chú ý, chiến trường còn còn thừa ba con dị hình loại, quét sạch toàn bộ mới có thể đi ra ngoài, xin các vị binh lính không cần thiếu cảnh giác 】

Hai người đồng bộ ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy trên đại màn hình điểm số hai người đều là 498. Ôn Khải nhảy xuống từ trên đài, cùng Alpha đã chờ lâu ngày bốn mắt nhìn nhau.

Giây tiếp theo, cậu ta giơ súng lên đối diện Kỷ Diệu Minh.

“Quên hỏi, nếu tôi thắng tôi nên muốn phần thưởng gì đây?” Kỷ Diệu Minh đồng dạng giơ đao hướng về phía Ôn Khải, ánh mắt nhìn chằm chằm con ngươi đang ngước lên của Ôn Khải.

“Đội trưởng Kỷ cứ việc đề, chỉ cần là tôi biết được,” Ôn Khải vẫn ôn hòa cười cười, “Chỉ cần tôi có thể làm được.”

Kỷ Diệu Minh cụp mắt cười khẽ, giây tiếp theo bàn tay không chút lưu tình ném mạnh thanh đao đi.

Phanh ——” “Mắng ——”

Đao rời tay, đường đạn xẹt qua, ngay sau đó phía sau hai người không hẹn mà cùng vang lên tiếng thét chói tai.

Màn hình đếm ngược rốt cuộc chỉ còn lại có 1.

Ôn Khải điều chỉnh phương hướng, hướng tới con dị hình loại khổng lồ cuối cùng kia, ba điểm nhắm chuẩn kính thành một đường. Cậu ta chưa bao giờ có giống hiện tại nghiêm túc như vậy, vì thế cậu ta vững vàng khấu động cò súng.

Đột nhiên, một đạo ánh sáng lóe lên xẹt qua, chỉ thấy Kỷ Diệu Minh như mũi tên nhọn lao ra đi, một cái bạo khởi ở không trung đột nhiên xoay người, trở tay cầm đao, mắt thấy liền phải đâm tới bụng dị hình loại.

Trong khoảnh khắc hô hấp, viên đạn cùng lưỡi dao đồng thời đâm thủng dị hình loại......

Sân huấn luyện chất đầy thi thể rốt cuộc an tĩnh lại, không có tiếng kêu làm đầu ong ong vang, chỉ còn lại tiếng thở dốc của hai người bọn họ.

【 Huấn luyện kết thúc, tổng thời gian tiêu tốn 10 giờ 27 phút 】

Ôn Khải thầm nghĩ, thì ra thời gian đã trôi qua lâu như vậy.

【 Kết quả đánh chết lần này đang ở thống kê... Thống kê hoàn thành, hạng nhất huấn luyện lần này là...】

Hai người đều lẳng lặng chờ thông báo phía dưới, vòng tay thông tin của Kỷ Diệu Minh lại điên cuồng chấn động lên.

Anh nhìn Ôn Khải một cái, Ôn Khải cười cười bảo anh đi trước.

“Anh tin tôi đi, tôi sẽ không nói dối anh.”

Kỷ Diệu Minh cái gì cũng chưa nói, chỉ là nhìn mắt người đang cố gắng bình phục hô hấp sau đó, để lại thẻ thông hành cho cậu ta rồi đi ra cửa. Vừa đi về phía văn phòng vừa tiếp nghe điện thoại, đi ngang qua hành lang có nhiều người, mọi người cũng theo bản năng nhường đường cho anh ——

Không nhường không được, dù sao cả người máu đen, trên mặt cũng không có mấy chỗ sạch sẽ.

Kỷ Diệu Minh: “Chuyện gì?”

Tai nghe truyền đến giọng Lục Tư Ân: “Xin lỗi ngắt ngang đặc huấn của anh, nhưng là phía trên đột nhiên tới một cuộc họp khẩn cấp, sự tình liên quan đến sự kiện bùng nổ dị hình loại hai tháng sau. Các thượng tướng và Nguyên soái đều đã đến rồi.”

“Tôi đã biết, giúp tôi chống đỡ một phút.”

Một phút sau, Kỷ Diệu Minh ngồi ở trước bàn hội nghị giả thuyết, tinh thần thanh sảng, trừ bỏ gương mặt có phiếm hồng rất nhỏ, hoàn toàn nhìn không ra vừa mới đã trải qua hơn mười giờ huấn luyện.

“Hừ,” người đàn ông râu quai nón tóc vàng ngồi ở trước bàn số 2 gõ bàn thùng thùng vang, “Ngay cả quan niệm thời gian cơ bản nhất cũng không có, cứ như vậy thì làm sao đánh được trận?”

“Phải, Thượng tướng Hoa Ngải Đức mới vừa uống xong trà hiếm lạ được đưa đến sáng nay từ phòng trà xa hoa trang hoàng của chính mình, khẳng định có thể sớm ngồi ở đây.”

Một vị khác ngồi ở bàn số 5 cười nói với số 2, dáng người hắn cường tráng, đảo làm nụ cười sinh ra vài phần ý uy hiếp.

“Hảo cậu cái Thượng tướng Phất Lôi Arnold… Cậu không cần luôn luôn nói đỡ hắn, tôi biết cậu cùng hắn không ít chuyện đấy.”

“Hảo.”

Người ngồi ở vị trí số 1, tóc xám trắng nhưng ánh mắt lại như cũ sáng ngời có thần lên tiếng: “Mở họp không phải để xem các cậu cãi nhau.” Lại quay đầu nói với Kỷ Diệu Minh, “Trung tá Kỷ, sự việc xảy ra đột ngột, ngay vừa rồi tổng bộ nhận được thông tri, bảng giám sát phân tích số liệu cho thấy dị hình triều vốn nên bùng nổ hai tháng sau bị đẩy lên trước, nguyên nhân cơ thể mẹ thành thục trước thời hạn vẫn đang được điều tra, tổng bộ yêu cầu cậu lập tức chỉnh sửa kế hoạch tác chiến và đăng báo.”

Giọng nói vừa ra, tầm mắt các thượng tướng đều tập trung ở trên người anh, Kỷ Diệu Minh đối mặt hơn mười con mắt đã chịu đủ kinh nghiệm chiến trường mi cũng chưa nhăn một chút.

“Mức độ coi trọng của tổng bộ đối với hành động lần này chắc cậu còn rõ ràng hơn tôi.” Nguyên soái lại nói, “Tôi đối với bộ đội thứ nhất của các cậu trước nay đều chỉ có một yêu cầu, đó chính là đừng làm bi kịch lần trước lại lần nữa phát sinh.”

Kỷ Diệu Minh: “Minh bạch.”

Dị hình triều Đặc Cực Khác lần trước không chỉ làm nội bộ tổng bộ thay máu, càng là làm Phỉ Nhĩ Khắc bạch mất đi rất nhiều sinh mệnh, tổn thất thảm trọng.

“Tổng bộ kiểm tra đo lường đến ngày hành động bị đẩy lên trước là khi nào.”

Nguyên soái: “Một tháng sau.”

“Sau khi kế hoạch tác chiến chỉnh sửa tôi sẽ tiến hành hội báo.”

“Hảo.” Lưng căng chặt của Nguyên soái từ lúc bắt đầu lúc này mới hơi thả lỏng xuống dưới, “Các vị còn có vấn đề gì sao? Hiếm khi mở một lần hội nghị người đông đủ như vậy.”

Mọi người cũng đều cho rằng như vậy, tuy rằng theo tin tức Kỷ Diệu Minh thu thập được tùy tiện kéo hai người trong đó ra đều có thể đánh nhau, nhưng bọn họ vẫn là mồm năm miệng mười thảo luận lên.

“Cậu thì sao? Diệu Minh cậu có cái gì muốn bổ sung sao?”

Nguyên soái hỏi anh, Kỷ Diệu Minh thật đúng là gật đầu.

Anh mở miệng nói với Hoa Ngải Đức ở vị trí số 2: “Thượng tướng Hoa Ngải Đức, hai tháng trước tôi từng đệ trình lên tổng bộ một phần đơn xin bổ sung vinh dự binh lính sau chiến đấu cùng tài liệu chứng cứ duy trì, hai tuần trước lại bị bác bỏ.”

Vẻ mặt Hoa Ngải Đức tối sầm, Kỷ Diệu Minh lại không nhanh không chậm bổ sung: “Mấy ngày nay tôi nghĩ mãi không ra, tôi muốn biết tài liệu có chỗ nào không ổn sao?”

Mọi người lại hướng tới Hoa Ngải Đức nhìn lại, hắn nói: “Xin trong ngoài cậu cấp......”

“Tôi xem qua.” Phất Lôi Arnold ngắt lời hắn, “Tài liệu không thành vấn đề, đơn xin cũng rất ngắn gọn sáng tỏ.”

Hoa Ngải Đức: “Cậu biết cái rắm!”

“Tôi đương nhiên biết, bởi vì tôi đã ký tên.”

Lời này vừa nói ra, bàn hội nghị đột nhiên yên tĩnh.

Tổng bộ có một quy định bất thành văn, nếu có đơn xin sự kiện trọng đại, cần phải được sáu vị thượng tướng cùng Nguyên soái ký tên mới có thể thông qua phê duyệt.

“Các thượng tướng còn lại bởi vì đường sá xa xôi nhưng qua đi một tháng cũng hoặc nhiều hoặc ít đã thu được, nhưng tôi cũng không có thu được bất luận cái gì tin tức, cho nên muốn biết danh sách vinh dự bổ sung tôi giao lên này có vấn đề gì sao?”

Mày Nguyên soái nhăn lại: “Diệu Minh cậu rõ ràng, chuyện này không có khả năng tùy tiện cho cậu thông qua. Cậu xác định thật sự đã nghĩ kỹ muốn làm như vậy sao? Bổ sung 379 phần vinh dự, cậu biết sẽ mang đến hậu quả gì sao?”

Kỷ Diệu Minh nhắm mắt lại: “Lời này nên hỏi các vị mới đúng, chuyện này, tôi hai năm trước đã nghĩ kỹ rồi.”

“Mà các vị hai năm trước liền nên làm như vậy.”

back top