Nồng độ Pheromone cao cuối cùng cũng thu hút sự chú ý của mọi người.
Khi bảo mẫu đẩy cửa phòng, họ thấy quần áo vương vãi khắp sàn, hai người trên giường ôm chặt lấy nhau.
Mặc dù chuyện này cuối cùng bị phong tỏa trong nội bộ trang viên, nhưng cha nuôi vẫn quyết định cho chúng tôi kết hôn.
Chuyện ông đã quyết định, không ai có thể thay đổi.
Ngay cả đứa con duy nhất của ông ấy dùng cả cái c.h.ế.t để uy hiếp.
Tôi nhớ những ngày đó Ôn Hành đã ghét tôi như thế nào, hận không thể để tôi c.h.ế.t ngay lập tức.
Cậu ấy bỏ côn trùng vào ly sữa của tôi.
Xé tan bài tập của tôi khiến tôi suýt bị đuổi học.
Bắt tôi quỳ xuống trước mặt mọi người làm ghế dựa người cho cậu ấy.
Tất cả sự ác ý đó tôi đều cam chịu, âm thầm nhẫn nhịn.
Bởi vì trong lòng tôi, Ôn Hành đã là vợ của tôi.
Nhẫn nhịn tính khí của người mình yêu, cố gắng hết sức để cậu ấy vui vẻ, là trách nhiệm của tôi.
Huống hồ, ban đầu chính là do tôi không kiểm soát được bản thân, mới làm vấy bẩn cậu ấy.
Tôi là tội nhân.
Cứ thế, ba năm trôi qua.
Trong ba năm đó, Ôn Hành đã hoãn đám cưới hai lần.
Đến lần thứ hai, cha nuôi nghiêm khắc từ chối, và dự định công bố tin tức kết hôn của chúng tôi ra ngoài.
Omega bật khóc bỏ chạy.
Tôi vội vàng đuổi theo.
Mẹ nuôi thở dài sau lưng.
"Một Alpha cấp S chung tình theo đuổi bao nhiêu năm, sao lại không thể nhìn thấy chứ?"
Đến khi tôi đuổi kịp Ôn Hành, cậu ấy đang ngồi xổm bên hồ, tủi thân nói với tôi: "Khi nào cậu đạt được quân hàm thượng tá, tôi sẽ kết hôn với cậu."
Tôi tin.
Ôm cậu ấy về phòng ngủ, quay người trực tiếp đến quân đội.
Sau ngày đó, trong toàn bộ quân đội không ai liều mạng hơn tôi.
Những vùng tử địa người khác không dám đến, tôi lao vào hết lần này đến lần khác.
Những nhiệm vụ người khác không dám nhận, tôi giành lấy.
Trong lòng chỉ còn lại một suy nghĩ duy nhất.
Sống sót trở về nhà.
Trở về để cưới Ôn Hành.
Cậu ấy đang đợi tôi.
Đổi công lao bằng m.á.u tươi, đổi lợi ích bằng rủi ro. Cuối cùng, tôi cũng có được tấm huy hiệu bạc tượng trưng cho danh dự và quyền lực. Tôi tiêu hết tiền tiết kiệm mua một chiếc nhẫn kim cương, dự định cầu hôn Omega mà tôi yêu.
Ngày hôm đó, bạn bè cậu ấy đều có mặt.
Alpha, Beta, Omega, các quý tộc thuộc ba giới tính tụ tập vui chơi.
Khi Ôn Hành lơ đễnh nhét chiếc nhẫn kim cương vào miệng con ch.ó cưng, cả hội trường im lặng.
Sau đó, tiếng cười ồ lên.
Tôi sững sờ, hoảng loạn không biết phải làm gì.
"Ôn Ôn, cậu... cậu đã nói chỉ cần..."
Ôn Hành ngắt lời tôi, nụ cười vẫn đẹp như vậy.
Cậu ấy nghiêng đầu, mang theo sự ngây thơ tàn nhẫn.
"Thì sao? Tôi đổi ý rồi."
Tiếng cười của các quý tộc gần như muốn lật tung mái nhà.
Tôi cuối cùng cũng hiểu ra, dù tôi có cố gắng đến đâu, trong lòng Ôn Hành, tôi mãi mãi chỉ là một con ch.ó cúi đầu, có thể tùy ý đùa giỡn và trêu chọc.
Trong khoảnh khắc đó.
Thế giới dường như quay trở lại cái đêm tôi bị mẹ bỏ lại trong chuồng ngựa.
Lạnh lẽo, tanh hôi, tăm tối, đói khát.
Chỉ là lần này, sẽ không có ai đến cứu tôi nữa.