TOÀN MẠNG ĐỀU ĐANG CHỜ BETA ẤY LY HÔN

Chương 40: RA CHIÊU

Việc Tống Cạnh Dương chuyển ngành đã là ván đã đóng thuyền.

Qua lâu như vậy, cha mẹ Tống cũng nguôi giận gần hết. Họ đơn giản nói hắn vài câu, rồi chuyển đề tài sang chuyện khác.

“Cạnh Dương à, con bây giờ không còn nhỏ nữa, đợi qua Tết là 22 rồi, nên suy xét chuyện kết hôn.”

“Bên này mẹ có mấy Omega thích hợp, con khi nào có thời gian, mẹ sắp xếp cho con?”

Tống Cạnh Dương đoán được hôm nay về cha mẹ Tống sẽ nói chuyện này, cảm xúc không có gì thay đổi.

Ngược lại là Tống Ôn Ngôn.

Cậu đặt chén xuống: “Tống Cạnh Dương không đi.”

“Việc này có liên quan gì đến con?” Cha Tống không vui, “Chuyện ly hôn của con ta còn chưa tìm con nói rõ ràng.”

Thói quen nghe lời bấy nhiêu năm, sự xung đột trực tiếp ngoài đời thật càng lớn.

Nhưng vì Tống Cạnh Dương, Tống Ôn Ngôn đứng lên: “Cha, tôi ly hôn, Lâm Tân đã cho cha rất nhiều lợi ích, cha còn có gì muốn nói rõ với tôi?”

Tống Ôn Ngôn là nạn nhân của cuộc hôn nhân gia tộc, đương nhiên không muốn Tống Cạnh Dương cũng bị cuốn vào: “Bây giờ Tống gia đã đến vị trí này, Tống Cạnh Dương yêu ai, kết hôn với ai, nên là tự do của hắn.”

“Không liên quan đến các người.”

“Tống Ôn Ngôn! Con phản ta sao?” Cha Tống lập tức trưng ra bộ mặt khó chịu, “Lúc trước nếu không phải chúng ta...”

“Còn lấy ơn dưỡng dục ra giảng đạo lý?” Tống Cạnh Dương cười trào phúng, “Cha nên nhận rõ vị trí của mình, bây giờ là không có Tống Ôn Ngôn, thì không có Tống gia hiện tại.”

“Mày, các mày!” Tống Thiên Ngạo bị tức đến đau ngực, buông một câu tàn nhẫn: “Thời gian định vào ngày mai. Tống Cạnh Dương, nếu mày không đến, tao có mày đẹp mặt!”

“Vậy tôi chờ xem.”

Tống Cạnh Dương đi sau Tống Ôn Ngôn, tùy ý vẫy tay. Trang phục trầm ổn trên người, cũng che giấu không được cốt cách phản nghịch bẩm sinh.

Tâm trạng Tống Ôn Ngôn không còn khó chịu như vậy nữa.

Đi đến cửa, cậu thử mở lời: “Tống Cạnh Dương, tối nay cậu muốn ăn gì?”

Nếu Tống Cạnh Dương nói, hắn liền thuận đà mà trèo lên, ăn thêm vài bữa cơm, bọn họ khẳng định là có thể hòa hợp.

Nếu Tống Cạnh Dương không nói, thì hắn sẽ hỏi cho đến khi Tống Cạnh Dương nói mới thôi.

Tống Ôn Ngôn có mục đích rất mạnh.

Cậu cố chấp muốn phục hồi cảm giác với Tống Cạnh Dương như trước đây.

Tống Cạnh Dương cao hơn Tống Ôn Ngôn một cái đầu, nhìn xuống, gương mặt Tống Ôn Ngôn căng thẳng chôn trong chiếc khăn quàng cổ màu trắng thuần, ánh mắt nhìn một nơi nào đó phân tán.

Đây là bộ dạng của hắn khi suy nghĩ.

Tống Cạnh Dương không cần đoán cũng biết hắn đang nghĩ gì.

“Anh, anh hỏi em cái này làm gì?”

Câu trả lời hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của Tống Ôn Ngôn, hắn có chút chột dạ: “Chỉ là muốn làm cho cậu ăn.”

“Tại sao lại muốn?”

Không muốn đề cập đến chuyện tối qua, Tống Ôn Ngôn cũng không dám nghĩ lại. Hắn không nói nữa, mặt chôn sâu hơn.

Tống Cạnh Dương khá bất đắc dĩ.

“Anh, em gần đây phải ôn thi cuối kỳ,” Tống Cạnh Dương không muốn Tống Ôn Ngôn khó xử, “Cho em chút thời gian, được không?”

Hai người ngầm hiểu với nhau rằng thời gian thực sự được cấp là gì. Tống Ôn Ngôn gật đầu biên độ nhỏ: “Được.”

Chắc là chờ thêm vài ngày sẽ ổn thôi.

Tống Ôn Ngôn vẫn đánh giá cao chính mình.

Hắn cho rằng trong hai ngày mất liên lạc với Tống Cạnh Dương này, sự chú ý của hắn chuyển sang live stream, tâm trạng sẽ tốt hơn rất nhiều.

Rốt cuộc lúc trước hắn và Lâm Tân chính là như vậy, tại sao đặt lên người Tống Cạnh Dương lại không linh nghiệm?

Hắn không kiểm soát được mình nhớ đến Tống Cạnh Dương.

Thậm chí trong lúc live stream.

【 Vợ Ôn Ôn, đây là lần thứ ba cậu thất thần rồi, vợ đang cắt rau phải chú ý tay đấy! 】

【 Vợ gặp chuyện phiền phức gì sao? Gần đây đều uể oải không phấn chấn. 】

【 Chắc không phải anh trai chồng cũ tìm về rồi chứ? 】

Tống Ôn Ngôn kỳ thật muốn hỏi cư dân mạng xin chiêu, tiếp thu ý kiến quần chúng một chút, nhưng sợ Tống Cạnh Dương cũng đang xem.

Hắn thấy, sẽ buồn.

Tống Ôn Ngôn lắc đầu: “Không có gì.”

Cư dân mạng tìm không thấy người, bắt đầu đoán bệnh lung tung, thay đổi cách an ủi Tống Ôn Ngôn.

Tống Ôn Ngôn nhân lúc nấu ăn liếc nhìn hai mắt.

Tuy rằng đoán bệnh đều không đúng, nhưng lại cho Tống Ôn Ngôn ý tưởng mới. Hắn bây giờ là người có bạn bè.

Vừa lúc tắt live, Bách Tinh hỏi hắn sao lại thế này, Tống Ôn Ngôn hẹn hắn ra ngoài ăn cơm.

Bách Tinh có mặt: “Ôn Ôn, gặp chuyện gì à?”

Chuyện cụ thể giữa hắn và Tống Cạnh Dương đương nhiên không thể nói.

Tống Ôn Ngôn nghĩ nghĩ, đổi một lý do khác.

“Tôi có một người thân.”

Bách Tinh ý vị thâm trường: “Ồ ~ người thân à. Ôn Ôn lại là bạn bè, lại là người thân.”

Tống Ôn Ngôn bị nói vậy, mặt ẩn ẩn nóng lên, nhưng từ chối thừa nhận: “Chỉ là một người thân của tôi.”

Bách Tinh vô cùng nghiêm túc: “Ừ ừ, người thân, người thân.”

“Người bạn của người thân tôi đó, là loại bạn bè từ nhỏ đến lớn. Hắn thổ lộ với cậu ấy, nhưng cậu ấy coi bạn bè là người thân, nên từ chối. Cách từ chối còn có chút tàn nhẫn.”

“Cho nên cậu ấy hỏi tôi, có cách nào làm hắn và người bạn của hắn trở lại hình thức ở chung trước đây không.”

Bách Tinh chống đầu.

Ôn Ôn còn có bạn bè chơi từ nhỏ đến lớn sao? Quen biết lâu như vậy, bên cạnh hắn bất quá chỉ có mình và Tống Cạnh Dương mà thôi, từ đâu ra cái gọi là từ nhỏ đến lớn...

Từ nhỏ đến lớn.

Bách Tinh bỗng nhiên nghĩ đến điều gì.

Ôn Ôn và Tống Cạnh Dương không phải anh em ruột!

Hơn nữa Ôn Ôn kết hôn rồi ly hôn, hộ khẩu tự nhiên bị tách ra. Vậy người thổ lộ với hắn.

Không phải Tống Cạnh Dương chứ!

Hai ngày nay hắn cũng thường xuyên đến nhà Tống Ôn Ngôn. Ngày thường Tống Cạnh Dương đều sẽ đến, bây giờ lại liên tiếp mấy ngày cũng không có mặt.

Tôi dựa!

Bách Tinh cảm thấy mình đã tìm ra chân tướng.

Tống Cạnh Dương gan đủ lớn nha, Ôn Ôn nhìn qua liền không phải người có thể chấp nhận anh em biến tình nhân nha.

“Biến cái gì mà biến,” Bách Tinh ẩn ẩn có chút tức giận, “Như bây giờ rất tốt mà, vừa lúc cái người thổ lộ kia nhìn rõ vị trí của mình.”

Tại sao bỗng nhiên nổi giận?

Tống Ôn Ngôn không hiểu, nhưng kiến nghị này hắn không thích lắm: “Bách Tinh, nhưng người thổ lộ kia rất quan trọng với người thân tôi.”

“Là quan trọng nhất trên thế giới.”

Bách Tinh sững sờ.

Tống Cạnh Dương thế mà lại có phần lượng nặng đến vậy trong lòng Ôn Ôn?

Cũng phải, Ôn Ôn khi ly hôn live stream cũng không biểu hiện ra cảm xúc gì, nhưng duy độc ở chỗ Tống Cạnh Dương này lại không vượt qua được.

Nhưng quan trọng cũng không được.

Tống Cạnh Dương dám đối xử với Ôn Ôn của hắn như vậy?

Bách Tinh trong lòng lập tức có chủ ý.

Tống Cạnh Dương đối với Tống Ôn Ngôn mà nói là quan trọng nhất trên thế giới, ngược lại, Tống Ôn Ngôn đương nhiên cũng là không thể thiếu trong lòng Tống Cạnh Dương.

Hắn hiện tại không xuất hiện, khẳng định là nhìn ra Tống Ôn Ngôn trong lòng có hắn, cố ý treo người, lạt mềm buộc chặt.

Cái này làm sao được?

Bách Tinh có thể để Ôn Ôn thua sao?

“Lại đây,” Bách Tinh ngoắc tay về phía Tống Ôn Ngôn.

“Vậy cái này có được không?”

Bách Tinh vỗ vỗ ngực: “Bao được, tin tôi chuẩn không sai.”

Tống Ôn Ngôn nửa tin nửa ngờ, nhưng Bách Tinh vô cùng tự tin, làm Tống Ôn Ngôn cũng bắt đầu tự tin, khẳng định không thành vấn đề.

 

back top