VỢ NGỌT OMEGA ĐƯỢC DADDY ALPHA CƯNG CHIỀU HẾT MỰC

Chap 40

Chương 40

Thịnh Quan Tuyết mất tinh thần nằm trong bồn tắm đầy nước lạnh, cà vạt và cổ áo đều bị kéo đứt tả tơi, trên trán thấm ra mồ hôi, gân xanh trên trán nhẫn nhịn đến nổi lên, lông mi khẽ run, mí mắt nhảy nhẹ, trông vật vã không chịu nổi.

Hứa Niên hoàn toàn không ý thức được nguy hiểm vỗ vỗ mặt mình, cố gắng ép buộc bản thân tỉnh táo lại, chạy tới trước mặt Thịnh Quan Tuyết, vội vàng hỏi: “Thịnh tiên sinh, ngài sao vậy?”

Không được đáp lại, Hứa Niên lại tiến gần thêm một chút, nước lạnh băng cũng không hòa tan được hơi nóng trên người Alpha: “Ngài… Ngài không thoải mái chỗ nào sao?”

Giọng nói líu ríu quanh quẩn bên tai, Thịnh Quan Tuyết siết chặt bàn tay gây rối, khiến anh chậm rãi mở mắt, tròng trắng mắt chi chít tơ máu, đồng tử đen nhuốm táo bón, ánh mắt ngắm nhìn trên mặt Hứa Niên, nếp nhăn trên mày càng thêm rõ ràng, một tay kéo người vào bồn tắm.

Bọt nước văng tung tóe, làm ướt cơ thể hai người.

Ngón tay khớp xương rõ ràng của Thịnh Quan Tuyết đột nhiên cắm vào giữa tóc, sợi tóc rối loạn bị lập tức vuốt thẳng, đầu hơi ngẩng lên, lộ ra cằm góc cạnh rõ ràng, ánh mắt ẩn dưới lông mi tối tăm thâm trầm, nguy hiểm lại mê người.

Tầm mắt anh vô ý thức dừng lại ở sau cổ Hứa Niên, nơi đó là tuyến thể mẫn cảm lại mềm mại của Omega.

Nhưng tuyến thể ban đầu phơn phớt hồng bị miếng dán tuyến thể che khuất, tin tức tố ngọt thanh cũng bị che đi hơn nửa, càng ngày càng bực bội.

Cổ tay Hứa Niên bị bóp đến đau điếng, nước lạnh băng khiến cậu rùng mình, khóe mắt không tự chủ thấm ra nước mắt, ánh mắt nhuốm kinh hoảng thất thố, ngay cả đồng tử cũng run rẩy, cậu chưa từng thấy Thịnh Quan Tuyết thô lỗ như vậy, đột nhiên sợ hãi trong lòng, muốn chạy trốn.

Nhưng tin tức tố của Alpha giống như thủy triều siết chặt quấn quanh Hứa Niên, cậu thở dốc nhẹ, sắc mặt ửng hồng một mảng, toàn thân đều như bị lửa đốt, cảm thấy gương mặt mình nóng bỏng khác thường, hơi nước trong mắt càng ngày càng nhiều, sắp không nhìn rõ dáng vẻ Thịnh Quan Tuyết: “Thịnh… Thịnh tiên sinh…”

Vừa mở miệng, tiếng thở dốc liền lớn hơn, vừa kiều lại vừa mềm mang theo hơi nước dính nhớp, cuối cùng khiến Hứa Niên nhận ra sự bất thường của mình, nhưng đã quá muộn.

Tin tức tố của Alpha ở kỳ mẫn cảm độ dày cao đã dẫn dắt tin tức tố Omega bị động bộc phát.

Hương hoa hồng dường như thấm ra từ bên trong miếng dán tuyến thể, nhè nhẹ từng đợt câu dẫn Thịnh Quan Tuyết, nhiễu loạn lý trí không còn nhiều của anh.

Thịnh Quan Tuyết duỗi tay xé rách kẻ đầu sỏ cản trở suối nguồn, hơi thở hoa hồng bỗng nhiên bùng nổ, cùng tin tức tố Alpha quấn quýt vào nhau, anh ghé vào vai Omega tham lam hấp thụ, như cam lồ vậy.

Thân hình nhỏ gầy run rẩy, răng nanh sắc nhọn mài trên tuyến thể yếu ớt không chịu nổi của cậu. Hứa Niên phản ứng lại liều mạng giãy giụa, nhưng sức lực Alpha đang ở thời kỳ đặc biệt thực sự quá lớn, giống như bàn ủi siết chặt giam cầm cậu, căn bản không thể động đậy.

Hứa Niên hoảng sợ tột độ, từng giọt nước mắt lớn trượt từ khóe mắt, theo động tác lắc đầu tránh né dính vào sợi tóc, trên gối đầu chỗ nào cũng có: “Không… Không cần, Thịnh tiên sinh! Ngài buông ra… Buông ra… Ngô!”

Thịnh Quan Tuyết ngại cậu mở miệng quá ồn ào, trực tiếp ngăn chặn, mùi máu tươi lan tràn trong khoang miệng, hai con cá nhỏ giao triền vào nhau, bắn lên bọt nước, đuôi cá lướt qua tuyến thể mềm mại, lưu luyến không rời.

Một trận đau đớn truyền đến, đầu óc Hứa Niên càng ngày càng hỗn loạn, giống như người siết chặt lấy cậu không phải Thịnh tiên sinh, mà là ác quỷ.

Trong khoảnh khắc mê mang, Hứa Niên thấy Thẩm đặc trợ và những người khác vội vàng chạy tới, ngay sau đó liền rơi vào bóng tối.


 

Tình hình sau khi tỉnh lại

 

Chờ Thịnh Quan Tuyết tỉnh táo lại đã là trưa ngày hôm sau, mãi cho đến hiện tại đều đang tiến hành các hạng kiểm tra chỉ số, vẫn chưa có cơ hội dò hỏi tình hình Hứa Niên, cho đến khi Thẩm đặc trợ đi tới bên cạnh anh.

“Hứa Niên thế nào?” Sắc mặt Thịnh Quan Tuyết trắng bệch.

Sắc mặt Thẩm đặc trợ không được tốt, muốn nói lại thôi một lúc lâu mới khó khăn nói: “Tiểu tiên sinh bị tin tức tố của ngài cưỡng chế tiến vào kỳ động dục, sau đó… Ngài tạm thời đánh dấu cậu ấy, hiện tại vẫn nằm trên giường bệnh chưa tỉnh táo.”

“Thịnh tổng, ngài không thể lộn xộn,” Thẩm đặc trợ vội vàng ấn anh xuống: “Máu của ngài bị kiểm tra ra có thuốc gây ảo giác và thuốc kích thích Alpha động dục, hiện tại cơ thể vẫn đang ở trạng thái không ổn định, bất cứ lúc nào cũng có nguy hiểm lại lần nữa lâm vào kỳ mẫn cảm, nếu ở bên cạnh tiểu tiên sinh e rằng…” Sợ chỉ biết càng thêm nghiêm trọng.

Tin tức tố của Hứa Niên và Thịnh Quan Tuyết quá mức phù hợp, một bên có biến hóa bên kia hơi vô ý cũng sẽ cùng nhau tiến vào thời kỳ đặc biệt. Omega giờ phút này ý chí lực yếu ớt, càng không cách nào khống chế hành vi của mình, hai người ở bên nhau chỉ tạo thành hậu quả không thể vãn hồi.

Thịnh Quan Tuyết vô lực ngồi trở lại, có khoảnh khắc lộ ra cảm giác yếu ớt mất tinh thần, nhưng khi ngước mắt lên lại thấy là thần sắc sắc bén hung ác, giọng nói âm trầm: “Ai làm?”

“Là người nhà họ Chu.”

Chu Vũ Đến là con riêng bên ngoài của cha Chu Tân, không lâu trước đó mới được đón về Chu gia. Chu Tân nhìn thấu tâm ý nhỏ của Chu Vũ Đến, vì trả thù Thịnh Quan Tuyết mà cố ý cho hắn hạ thuốc, mượn cớ làm Chu Vũ Đến được như ý nguyện, vì tư tâm của mình.

Đến nỗi tư tâm là gì, Thẩm đặc trợ không dám nói tỉ mỉ, nhưng Thịnh Quan Tuyết tự mình biết rõ.

Thẩm đặc trợ cẩn thận thuật lại chân tướng một lần, cũng nói: “Vinh gia đã biết chuyện này, tổng giám Chu nói bọn họ sẽ xử lý tốt, tuyệt đối cho ngài một câu trả lời hài lòng.”

“Hài lòng? Người nhà họ Chu chết một vạn lần đều là đáng tội.” Thịnh Quan Tuyết nghiến chặt hàm răng sau, ánh mắt âm lãnh u ám, tầm mắt lướt qua nháy mắt, giống như muốn nuốt sống thứ gì đó, lộ ra sự tàn nhẫn khiến người ta phát lạnh: “Nói cho người nhà Vinh, tôi muốn đích thân đi.”

“Vâng.” Thẩm đặc trợ đóng cửa lại đi ra ngoài.

Không lâu sau, Chung Ký Thư đi đến lật xem báo cáo kiểm tra của Thịnh Quan Tuyết: “Hẳn là may mắn chúng ta đến kịp thời, bằng không cũng không biết sẽ xảy ra chuyện gì.”

“Lúc đó sao vậy?” Thịnh Quan Tuyết tay che mắt, ngửa nằm trên giường bệnh, khó khăn nói.

“Ngài ấn Hứa Niên trên người chết cũng không buông tay, vẫn là chích thuốc mê cho ngài mới buông người ra, tiểu Omega nhà người ta đều bị ngài cắn đến ngất xỉu, khắp nơi đều là máu, tôi còn tưởng rằng tới hiện trường vụ án…” Chỉ là nghĩ lại cảnh tượng lúc đó Chung Ký Thư liền nhịn không được rụt rè, Alpha mất đi lý trí là vô cùng đáng sợ, sẽ phá hủy tất cả những thứ xâm nhập lãnh địa của mình, huống chi là muốn cướp đoạt người của hắn.

Nhưng Thịnh Quan Tuyết một chút ấn tượng đều không có, đoạn ký ức kia trong đầu là khoảng trống, anh chỉ nhớ rõ cảnh tượng Hứa Niên đẩy cửa bước vào, khoảnh khắc đó trong lòng anh chỉ toàn là bắt lấy cậu, cướp đoạt cậu, chiếm hữu cậu, những ý niệm khủng bố như vậy bò đầy trong lòng anh, chiếm cứ toàn bộ lý trí, không thể vãn hồi.

“Tôi tổn thương cậu ấy…”

Chung Ký Thư thở dài một hơi, không đành lòng nói: “Đúng vậy, bất quá này cũng không thể trách ngài, là ảnh hưởng của thuốc, ngài không khống chế được.”

“Không, là lỗi của tôi, nếu lúc trước không tìm cái gọi là người cung cấp tin tức tố thì tốt rồi, không tiếp nhận trị liệu tin tức tố thì chuyện gì cũng sẽ không xảy ra.” Thịnh Quan Tuyết ôm hết mọi sai lầm lên người mình, đối với Hứa Niên mà nói quả thực là tai bay vạ gió.

“Không phải, lời nói cũng không thể nói như vậy, nếu là không trị liệu nói không chừng tình huống càng tệ đâu,” Chung Ký Thư vội vàng bù đắp chút, đừng vì chuyện này mà để lại bóng ma cho Thịnh Quan Tuyết, lần sau đều không tích cực trị liệu, vốn dĩ trình độ tin tức tố đã không ổn định, lại xảy ra chuyện như vậy, lại phải điều trị một đoạn thời gian.

“Hơn nữa là vấn đề của những tên khốn kiếp đó, thực sự quá đáng giận, lại dùng thủ đoạn hạ lưu này, cũng trách tôi lúc trước không điều tra rõ bối cảnh Chu Vũ Đến, làm cho bọn họ chui chỗ trống, may mà lúc trước chỉ là nói ngài tương đối khát khao, cần một Omega tới điều hòa thôi.”

“…” Đầu Thịnh Quan Tuyết càng đau, anh hiện tại mới mặc kệ người nhà họ Chu sẽ nghĩ như thế nào, mượn họ mấy cái lá gan cũng không dám nói thêm một chữ nào bên ngoài, anh chỉ lo lắng Hứa Niên: “Tình huống của cậu ấy thật sự không tốt sao?”

“Sau cổ đều sắp bị cắn nát, sâu thêm chút nữa liền phải thương đến tuyến thể, thương khác thì không có gì, bất quá tôi phỏng chừng sẽ để lại bóng ma tâm lý cho cậu ấy.” Chung Ký Thư đều không khỏi lộ ra thần sắc cảm động thương tiếc.

Vốn dĩ là một Omega chưa từng trải sự đời, chợt bị Alpha đánh dấu, vẫn là bằng phương thức thảm thiết này, đối với Omega mà nói thật sự quá mức đáng sợ. Thịnh Quan Tuyết càng thêm hối hận và ảo não, trầm mặc thật lâu sau mới hỏi: “Tôi khi nào có thể đi thăm?”

“Chờ chỉ số của ngài đều ổn định.” Chung Ký Thư lại nói: “Cho dù ổn định tạm thời cũng muốn làm chút biện pháp bảo hộ, lần đầu tiên đánh dấu Alpha và Omega sẽ càng thêm hấp dẫn lẫn nhau, mặc dù chỉ là đánh dấu tạm thời.”


 

Cảnh trong mơ và thức tỉnh

 

Hứa Niên vẫn luôn không tỉnh táo, nằm trên giường bệnh, trên cổ quấn băng dày cộm, sắc mặt tái nhợt không hề huyết sắc, ngay cả môi cũng hơi hơi trắng bệch, yên an tĩnh tĩnh ngủ ở nơi đó giống như một búp bê sứ dễ vỡ, chạm nhẹ một chút liền sắp vỡ tan.

Thịnh Quan Tuyết cảm giác có một bàn tay bóp chặt yết hầu mình, đau lòng đến sắp không thể hô hấp, anh muốn duỗi tay chạm vào gương mặt Omega, nhưng sắp chạm vào lại rụt đầu ngón tay về, anh không dám, sợ chạm vào hỏng mất, chạm vào đau.

Từng nói qua sẽ không để bất luận kẻ nào bắt nạt Hứa Niên, không cho phép cậu lại chịu tổn thương, nhưng người tạo thành cục diện như hiện giờ lại cố tình thành chính mình.

Trong lúc ngủ mơ Hứa Niên ngủ cũng không đặc biệt yên ổn, môi khô khốc lẩm bẩm lúc đóng lúc mở muốn uống nước, không lâu sau, môi đã được thấm ướt, một giọt dòng nước ngọt lành vào miệng, vùng đất khô cạn đã lâu nếm được liền không thể vãn hồi (ý là cảm giác ngon miệng).

Đang ở vui sướng tràn trề uống cam lồ, cách đó không xa có một con sói xám đang rình mồi, sợ tới mức cậu không dám có một cử động nhỏ, trố mắt nhìn đều quên mất muốn chạy trốn, bỗng nhiên sói xám liền phi thân nhào tới ngậm lấy sau cổ cậu.

Hứa Niên đột nhiên mở mắt, cảnh trong mơ cùng hiện thực trùng hợp, gương mặt sói xám làm nổi bật trên mặt Thịnh Quan Tuyết, tức khắc toát ra vẻ hoảng sợ.

back top